sao3x.sextgem.com truyen teen , chuyen 9x, hot clip ,sms kute ,Tải game miễn phí, anh girl xinh, truyen hay, truyen hoc sinh...
watch sexy videos at nza-vids!
sao3x.sextgem.com truyen teen , chuyen 9x, hot clip ,sms kute ,Tải game miễn phí, anh girl xinh, truyen hay, truyen hoc sinh...
truyen teen, tinh yeu 9x, hot clip 9x, sms kute , goc trai tim, me hai ola, tieu thuyet ,Teen Story ,tinh yeu, sms kute, tin... - sao3x

Bạn đang truy cập vào sao3x.sextgem.com wap đọc truyện hay wapsite đọc truyện teen hay,tổng hợp tiểu thuyết hay và nhiều truyện hay khác...hãy lưu lại và giới thiệu cho bạn bè nhé!!!

page wap trên facebook .mọi người vào like giúp mềnh nhé

sao3x.sextgem.com Trang chủ > 9x lộ hàng > click để xem nhiều truyện Góc trái tim

hi chào mọi người mình đã quay trở lại .chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nhé

Bài viết Truyện Teen - Luôn Đứng Đằng Sau

Author: Hạt Cát Vô Tình

Tình trạng :Mồ Côi Người Yêu ☺
bạn là người Thứ 1035173 đọc truyện ở www.sao3x.sextgem.com

Chúc bạn Đọc truyện vui vẻ !


i xong như chưa đủ ý, nó hét thêm câu nữa:

- Bạn thân mày đây, đến tao còn không nhận ra thì tí nữa đi học về tao chở mày vào " Gia Lộc" nhá.

Hằng... cái tên này cũng quen luôn, hình như... Á! Hằng? Bạn thân? Ờ hờ thì ra là Hằằằ... Cái gì cơ, 6h 15phút rồi á? Sao đồng hồ báo thức của tôi không kêu nhỉ? Còn... xem nào hình như 30 phút nữa cổng trường đóng, mà đóng cổng thì tôi phải ở ngoài mà ở ngoài thì... Ôi... Tôi không dám nghĩ nữa.

Khuôn mặt tôi như biến sắc đủ màu hệt như con tắc kè, không sai, con tắc kè... Lao ra khỏi giường chẳng khác gì con lợn xổng chuồng.

Làm vệ sinh cá nhân chỉ trong vòng có năm phút.( ặc, sạch quá) Tôi vội phóng đi không quên để lại cho cái đồng hồ báo thức đang đơ lắc dưới gầm giường một cái nhìn sắc lẻm.

Nhưng xui xẻo chưa hết, đang định dắt chiếc xe đạp yêu quí của mình ra đường thì tôi phát hiện ra một điều đau đớn là... cái xăm của nó thủng từ hôm thứ bảy tôi đã kịp sửa đâu... Bố mẹ tôi đi làm hết rồi mới bực mình chứ.

Bằng " căng hải" tôi chạy hết sức có thể trên đoạn đường 3km, học sinh gương mẫu nhưng cũng có lúc phải chết chứ, và cái lúc tôi chết đứng ấy chính là tiết thể dục...

Và giờ đây, trên đường quốc lộ, người ta thấy một đứa con gái đang xách dép vắt chân lên cổ mà chạy...

Cuối cùng, sau màn đua ma-ra-tông cùng với thời gian tôi cũng đến được ngôi trường "yêu dấu".

Nhưng tôi lại phải hứng chịu cái cảnh... Cổng trường đang từ từ đóng lại trước mắt... Than ôi cái cuộc đời, bao giờ tôi lên làm bộ trưởng bộ giáo dục tôi nhất định sẽ cho vào học lúc 8h hay 9h cũng được.

Giờ còn lại mình tôi với cái cổng xanh lạnh ngắt hơ hơ... Sao tôi lại quên một đường đi quan trọng như thế nhỉ? Trí nhớ dạo này kém quá...

Sau 3 phút len lỏi, tôi cũng tới cái bức tường năm nào.( Hê hê, hình như năm ngoái thì phải)

Đứng trước bức trường thành, tôi chống nạnh nhìn bằng ánh mắt (có thể nói là) gian xảo.

He he, đối với Trần Hà Thư này thì có cái gì là không thể chứ? Và tất nhiên sau đó sẽ là màn vượt thành vô cùng... Nhàm chán... Leo tường ư? Với thân hình này của tôi? Đó là điều... không thể. Tôi chui " lỗ chó".

Sự thật thì luôn luôn là sự thật, nhưng sự thật đến với tôi toàn điều xui xẻo. Với cái tướng mà người ta hay gọi là cái "xào" như tôi thì chui qua cái lỗ hổng bé tí kia quá dễ dàng, nhưng cho đến phút chót thì:

- Em kia...

Ôi còn giọng ai ngoài ông thầy giám thị, kẻ thù truyền kiếp của tất cả học sinh trường Lê Hồng Phong này cơ chứ... Tôi tới số thật rồi. Hu hu.

- Dạ.

Tôi chẳng dám ngẩng mặt, cái danh học sinh gương mẫu còn đâu? Ôi chỉ một lúc nữa thôi cái dòng tít " HỌC SINH GƯƠNG MẪU TRẦN HÀ THƯ ĐI HỌC TRỄ VÀ CHUI LỖ CHÓ VÀO TRƯỜNG" sẽ là đề tài cho tất cả mọi người bàn tán...

- Thư phải không?

Tôi có cảm giác như bị đẩy xuống cái hố sâu hoắm của 18 tầng địa ngục. Trời ơi! Sao lại biết tôi nhỉ? Ờ mờ biết tôi cũng đâu phải truyện lạ, tôi là " học sinh gương mẫu". Nhưng có lẽ cái biệt danh ấy sắp phải xa tôi rồi...

- Dạ. Thưa thầy.

- Tại sao em lại ở đây? Em đang làm cái gì thế này?

Tôi phải công nhận ông thầy này ngu, ở đay vào giờ này thì còn làm gì nữa, tất nhiên là .... .. ...(làm ơn tự hiểu, mình không muốn nhắc lại từ này) rồi.

- Em đi học muộn à? Tại sao thế?

Phù. Cuối cùng thì thầy cũng hiểu ra vấn đề. Tôi đang tính cho ông ta đến bộ phận chuyên trị những người thiểu năng của bệnh viện, nhưng chắc bây giờ không cần.

- Hu hu( chiêu cũ, nước mắt cá sấu), hôm nay mẹ em bệnh đột xuất( xin lỗi mẹ, vì mạng sống và danh dự, con phải cho mẹ bị bệnh một thời gian), em phải mua thuốc, nấu cháo cho mẹ( biết nấu thì cũng hay) nên... Hức hức...

- Em mới đến trễ?

Ui thầy thông minh quá, tôi gật đầu rùm rụp.

- Thôi em vào lớp đi không trễ...

Yahoo! Yêu thầy quá đi, chắc hôm nay thầy uống phải " bả" nên mới hiền như thế! Nhưng mà đi như thế thì trơ trẽn quá.

- Thưa thầy, nhưng mà em đi học muộn, em có lỗi!

- Thôi biết nhận lỗi được rồi, em vào lớp đi...

Xong! Đang định rời gót hồng bước đi thì bỗng một giọng nói lanh lảnh vang lên:

- Khoan, thầy ơi!

Tôi và ông thầy cùng quay lại, gương mặt giầy cả tấn phấn son đập vào mắt tôi, còn ai vào đây chứ, là Thảo Nhi...
Chap 5:

Sau hơn 30p ngồi đàm đạo với thầy giám thị, cuối cùng tôi cũng thoát khỏi cái phòng u ám ấy, chẳng khác nào tội nhân lâu lắm mới thấy ánh mặt trời.

Suốt 11 năm đi học, lần đầu tiên tôi được "hưởng thụ" cái cảm giác này, quả như lời đồn, vào phòng giám thị còn hơn vào tù.

Tôi được hưởng cái thành quả này chắc cũng nhờ ơn Thảo Nhi nhiều lắm ý chứ...

"- Khoan, Thư ơi!

Tôi và ông thầy cùng quay lại, gương mặt dầy cả tấn phấn son đập vào mắt tôi, còn ai vào đây chứ, là Thảo Nhi...

- Có chuyện gì thế Nhi? Em cần gặp Thư à? Mà sao giờ em ở đây, vào lớp rồi chứ? - Vừa nói, thầy vừa nheo mắt lại.

Trời ơi, người ta nói "ông trời phụ lòng người" có sai gì đâu chứ. Gặp ai không gặp lại gặp ngay người đẹp Thảo Nhi ở đây, cô nàng phá tôi thì không sao chứ giúp tôi thì trời hôm nay bão không giật cấp 12 tôi đi đầu xuống đất.

- Dạ thưa thầy, em không thấy Thư nên tưởng bạn ấy bị gì, tại mọi khi Thư không bao giờ đi học trễ. Đi ngang qua đây em nghe thấy tiếng bạn ấy nên mới vào xem sao.

Ngừng một chút, Nhi nói tiếp:

- À, thầy ơi, Thư đi học trễ sao thầy?

- Ừ, thôi không sao, hai em về lớp đi.

- Dạ, chào thầy.

Chỉ thế thôi sao? Sao hôm nay ai cũng tốt thế nhỉ? Nhưng... Tôi nhầm, đi được một quãng, Nhi nói vào tai tôi nhưng dường như không phải để tôi nghe, nó vang xa và tất nhiên là đến tai thầy:

- À, Thư này, sáng nay mẹ bạn có ghé nhà mình bảo mẹ mình đi làm chung đó!

Trái đất như ngừng quay, tim như ngừng đập, tất cả chìm trong im lặng, tôi thoáng thấy nụ cười gian xảo trên gương mặt Nhi, tiếng bước chân thầy nhẹ hàng tới gần...

- Thư? Có phải em nói dối?

- Thưa thầy... - Miệng tôi cứ lắp bắp không nói được lời nào. Tôi thấy chân tay mình rụng rời, hại người đâu cần độc ác như thế chứ?"

Đó là toàn bộ lí do mà tôi "được" vào phòng giám thị một cách vinh hạnh như thế. Được giảng lại tất cả những kiến thức "Giáo dục công dân" còn gì.

Thật là thâm độc.

Tùng tùng tùng!!!

Tiếng trống vang lên báo hiệu tiết học đầu tiên kết thúc, tôi chán nản lê từng bước chân nặng trịch vào lớp học.

Haiza, xui xẻo ơi là xui xẻo, mày có kết tao thì cũng có mức độ thôi chứ...

Vừa vào đến của lớp, tôi nhận được một cái nhìn đầy hả hê của Nhi. Sự tức giận có sức công phá lớn thật, vừa nhìn thấy cô nàng là mệt mỏi trong tôi bỗng tiêu tan, tôi nhẹ nhàng đi về phía nơi phát ra ánh nhìn đẹp " không tưởng" ấy.

- Cảm ơn Nhi nha!- Đưa bàn tay về phía trước như muốn bắt tay, tôi nói với giọng mía còn phải gọi sư phụ.

Đổi ánh mắt từ hả hê sang thắc mắc, Nhi lắc đầu tỏ vẻ không hiểu:

- Về chuyện gì cơ?

- À, Nhi quên rồi sao? Mới đó mà, cảm ơn nhiều vì việc cho mình thử cảm giác ngồi phòng giám thị nha.

Mặt cô nàng bỗng co lại:

- Ui! Thư đừng để bụng, Nhi không cố ý đâu mà.

- Ừ, mình thấy nó cũng mới lạ mà, không sao đâu, nhưng mà Nhi này!

- Gì thế?

Tôi cười còn tươi hơn trước:

- Lần sau á, Nhi muốn vào đấy thì cứ vào, đừng rủ Thư nha, Thư biết Nhi vào đó nhiều rồi nhưng mà mẹ Thư nói í nếu mà vào đó nhiều sẽ không ra gì giống "ai đó" đâu!

Sau khi nói xong tôi thủng thỉnh bỏ đi để lại đó gương mặt tím tái vì tức giận, ha ha, phải nói giống con khỉ vô cùng.

Cuối cùng cũng kết thúc buổi học nhàm chán, đang định sách cặp chuồn thì nghe tiếng Hằng í ới:

- Ê. Con kia, mày định chuồn à?

- Hở hở? Ai chuồn?

- Mày chứ ai? Chẳng lẽ mày quên hôm nay gặp hoàng tử của mày à?

Sau một hồi suy nghĩ và lục tung đầu óc của mình, tôi đua ra kết luận:" Thần kinh của Hằng hôm nay không được bình thường"

- Đầu óc mày có vấn đề lắm rồi, tao nghĩ nếu không chữa ngay không kịp đâu!

- Kịp cái đầu mày ấy! Đi theo tao.

Ặc ặc, và giờ đây tôi đang bị lôi đi theo đúng nghĩa là một con... chó!

Sau bao " cùng cực" cuối cùng, nó cũng lôi tôi đến một salon làm tóc ở cuối đường Lê Qúi Đôn.

Tôi chẳng biết nó nói cái quái gì mà chỉ 2p sau một người phụ nữ trung niên bước vào, khẽ gật đầu với tôi rồi bới tung nắm tóc tôi lên, lộn kiểu này xoay kiểu kia.

Khoảng chừng 2 tiếng sau, khi được buông tha khỏi chiếc ghế nằm làm tóc, tôi đứng dậy vặn người cái rắc, ahhhhh, đau hết cả lưng. Ơ nhưg mà...

Ánh mắt tôi quét qua chiếc gương, trời ơi, ai thế này, suýt nữa tôi còn không nhận ra chính mình, xấu hoắc, xấu kinh khủng, mái tóc dài ngang lưng giờ đây chỉ ngắn đến vai, màu đen tuyền bị thay bởi một màu phớt vàng mà theo tôi nó "lai lai" tây. Hơn nữa là nó không thẳng và mượt nữa mà xoăn thành từng lọn.

Chưa kịp nhận diện xong bản thân, nó đã ném cho tôi một chiếc váy màu xanh nước nhạt, đẩy tôi vào phòng thay đồ.

Trước mắt tôi giờ là một nàng công chúa như vừa bước ra từ cổ tích, mái tóc tôi vừa điên lên vì xấu thì bây giờ ăn nhập với chiếc váy một cách hoàn hảo, những lọn tóc xoăn bay trong gió tạo nên cổ tích.

Hằng nhìn tôi gật gù trong vô thức, đôi mắt nó ánh lên tia sáng, hình như là hi vọng, đúng! Hi vọng.

Trên đôi giầy cao gót khoảng 7phân, tôi loạng choạng bước đi từng bước khó nhọc, thỉnh thoảng lại hẫng chận suýt ngã. Tôi hận một nỗi là không thể ném cái đôi giầy này vào thùng giác, tôi có lùn gì đâu cơ chứ.

Nhưng tôi phải nghe theo, bởi sau lưng tôi là con bạn trời đánh kia, vâng, lơi hứa ngày chủ nhật, giờ tôi biết tôi phải làm gì rồi, lừa tình...!
Chap 6:

Hằng bình thường nói rất nhiều nhưng hôm nay nó hoàn toàn im lặng. Trong đôi mắt nó ánh lên vẻ nặng nề. Tôi chưa bao giờ thấy nó như vậy cả.

Có lẽ chuyện sắp sảy ra là một điều rất quan trọng.

Tôi biết nhưng không dám hỏi, im lặng theo. Hai chữ "lừa tình" lúc này cũng đáng để tôi suy nghĩ, Hằng chẳng nói với tôi rằng tôi sẽ phải lừa ai và vì sao phải lừa hắn.

Trên chiếc BMW, tôi đưa mắt nhìn ra bên ngoài, khung cảnh ồn ào cứ xa dần...

Một con đường vắng vẻ với những lùm cỏ cao ngất chắn ngang. Ông tài xế cho xe dừng lại ở một con đường hẹp, qua gương chiếu hậu, tôi thấy mặt ông nhăn lại:
- Tiểu thư...

- Được rồi, bác cho xe dừng ở đây đợi con được rồi.

- Nhưng mà... Tiểu...

- Con không sao đâu, bác yên tâm!- Vừa nói, Hằng vừa mở của bước ra khỏi xe, tôi chỉ biết lẽo đẽo theo sau.

Sau một đoạn đường ngoằn ngoèo đầy cát bụi, đôi chân tôi dừng lại trước một quán cà phê gần như tách biệt với thành phố.

Bao quanh là vẻ u ám và lạnh lẽo.

Tiếng nhạc du dương êm ái phát ra từ chiếc cát-sét cũ kĩ để sát vách tường.

Cánh cửa mở toang nhưng dường như không có ý mời gọi khách. Chiếc bảng gỗ mục đã phai màu sương gió đề vỏn vẹn một chữ: "Lãng" - cái tên nghe như muốn lãng quên, mọi sự suy nghĩ dần trôi theo dòng nhạc . Lòng tôi bỗng dâng lên một thứ cảm xúc, vừa quen, vừa lạ...

Quên một thứ r
<<1234 ... 6>>

.


Top update NEW
cick để đọc nhìu truyện sex hơn xxx DƯỚI MỘT MÁI TRƯỜNG xxx {views}
♦ post 3408 ngày trước
ω 15:22:17 / 2015-01-10
click để xem nhiều truyện Sưu Tầm Chuyện ‘ông lão ăn mày và đại gia Rolls Royce’ xôn xao mạng {views}
♦ post 3452 ngày trước
ω 14:20:56 / 2014-11-27
cick để đọc nhìu truyện sex hơn osin _ tuyệt phẩm tình yêu 18 {views}
♦ post 3606 ngày trước
ω 01:30:46 / 2014-06-25
cick để đọc nhìu truyện sex hơn CHỒNG CHỊ, BỒ EM {views}
♦ post 3640 ngày trước
ω 16:32:33 / 2014-05-22
1234...340341342»

Bạn xem chưa?̣

» Truyện tình năm cuối cấp cực hài.
[ 3660 ngày trước - Xem: ]
» Hì, em không sao, em sẽ bảo vệ anh suốt
đời ..bảo vệ cho tới lúc em chết.

[ 3664 ngày trước - Xem: ]
» Nhiều phi vụ cưa trai của các cô nàng
“cọc đi tìm trâu” thật xứng đi vào huyền thoại.

[ 3669 ngày trước - Xem: ]
» Đừng cố quên khi chưa thôi tiếc nuối
[ 3670 ngày trước - Xem: ]
» NẾU SỐNG, THÌ PHẢI SỐNG CHO THẬT ĐÚNG NGHĨA
[ 3714 ngày trước - Xem: ]
1234...828384»
Bạn yêu thíck
Thế giới truyện :
Thư Tình | Teen Story | Góc trái tim | Tiểu Thuyết | Truyện Ma | Truyện Ngắn facebook | Sưu Tầm, me ola Truyện luôn luôn cập nhật 24/24

tìm thêm phim ,Truyện , ảnh trong wap:


..
Load pages: sec.