sao3x.sextgem.com truyen teen , chuyen 9x, hot clip ,sms kute ,Tải game miễn phí, anh girl xinh, truyen hay, truyen hoc sinh...
watch sexy videos at nza-vids!
sao3x.sextgem.com truyen teen , chuyen 9x, hot clip ,sms kute ,Tải game miễn phí, anh girl xinh, truyen hay, truyen hoc sinh...
truyen teen, tinh yeu 9x, hot clip 9x, sms kute , goc trai tim, me hai ola, tieu thuyet ,Teen Story ,tinh yeu, sms kute, tin... - sao3x

Bạn đang truy cập vào sao3x.sextgem.com wap đọc truyện hay wapsite đọc truyện teen hay,tổng hợp tiểu thuyết hay và nhiều truyện hay khác...hãy lưu lại và giới thiệu cho bạn bè nhé!!!

page wap trên facebook .mọi người vào like giúp mềnh nhé

sao3x.sextgem.com Trang chủ > 9x lộ hàng > click để xem nhiều Tiểu Thuyết tình yêu

hi chào mọi người mình đã quay trở lại .chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nhé

Bài viết Cô nàng lạnh lùng | Co nang lanh lung 7 | Diễn đàn giải trí Tuổi trẻ | sao3x

Author: Hạt Cát Vô Tình

Tình trạng :Mồ Côi Người Yêu ☺
bạn là người Thứ 1037180 đọc truyện ở www.sao3x.sextgem.com

Chúc bạn Đọc truyện vui vẻ !


ng, hok giấu nỗi sự lo lắng Nói rồi, 2 ông bà quay lại ghế ngồi, mẹ nhỏ thì không ngừng khóc, còn người đàn ông kia thì vẻ mặt rất lo sợ. Bà kêu thằng Tuấn lại và hỏi: - nó lại gây sự đánh nhau sao? - không có ạh, bọn kia nó kêu vì Na nó đẹp nên bọn nó bắt ở nhà kho gần SVĐ đó cô - rồi sao nữa? - bọn cháu đến cứu, rồi nó bị vậy, bọn cháu xin lỗi - thằng Tuấn nói với giọng sắp khóc - Các cháu không có lỗi, cảm ơn các cháu đến kịp không thì.... - nói đến đó bà oà khóc lên Thật ra chúng tôi giấu để bà khỏi phải lo lắng, nhưng chúng tôi hok biết phải làm sao cả. Giờ nếu như con nhóc đó có mệnh hệ gì thì tôi biết làm sao đây? tôi thương nó lắm ! Trời ơi !
- Ê! tụi mày! giờ về rồi tối tập trung vào bệnh viện coi tình hình nó sao - ĐT nó nè - đưa cho thằng V.A - ùhm, tối 6h30 ở nhà tao nha - thằng Tuấn lên tiếng - ok? Rồi tôi với thằng Tuấn quay qua thằng V.A động viên nó : - mày đừng lo, chị mày không sao đâu - tao sợ - thôi mà, đừng lo, chị mày là D sắt đá của tụi mình mà - tối đến sớm Nói rồi nó đi với dạng thất thểu vào chổ ba mẹ nó, thật sự con nhóc đó nó đã thuần hoá đc thằng V.A. Tôi thấy buồn cũng sợ nếu nhóc đó có chuyện gì..... - Thương con D quá mày ơi - thằng Tuấn thốt lên - tao cũng thế mày àh - chỉ có đi với thằng Tuấn tôi mới nói thật lòng mình - Mong ông trời đừng ác với nó - giờ mới có 4h30, tao chưa muốn về - tôi nói - đi ăn với tao đi - ùhm, đi ăn gì? - ở đâu cũng đc - nhưng tao hok có tâm trạng - thôi xuống 81 uống cafe - đc thôi 2 thằng quay xe lại và xuống 81. Chúng tôi ngồi nói chuyện, tôi nhận ra rằng con D nó quan trọng với thằng Tuấn như thế nào. Cả 2 thằng như 2 thằng điên. Ngồi mặt xị 1 đống dzậy ! Đến tối 6h30, đứa nào cũng có mặt đầy đủ, thế là bọn tôi liền đi xuống bệnh viện. Vừa tới nơi thì thấy thằng V.A đang ngồi buồn ở ngoài ghế đá của bệnh viện : - Sao ngồi đây? - con D sao rồi? - nó tỉnh chưa? - mày sao vậy? Bao nhiêu câu hỏi đặt ra mà nó vẫn như người hok hồn vậy. Tôi liền lại hỏi : - D nó tỉnh chưa? mày nói đi, đừng im lặng làm mọi người sợ - Bị phù não, yếu tim, mạch đập rất chậm, đang bị hôn mê sâu - nó nói xong, con Thảo nghe thì khóc - trời ơi - thằng Tin thốt lên - KHông phải chứ? - thằng Tuấn thì ngồi bệt xuông ghế - tao hok tin đâu - đúng đó, con D là D sắt đá mà - nó phải tĩnh dậy để còn đi chơi với tụi mình nữa - D ơi cố lên D ơi Bọn nó đứa nào cũng nói lên lời ! Nhưng riêng tôi nghe thằng V.A nói, tôi hok nói được lời nào nữa ! Tôi như mất hết sức lực, tôi như đang đứng giữa không trung bao la, không biết bờ vực. Tai tôi ù lên ! Bất thần một lúc cả đám chạy vào trong khu hồi sức cấp cứu : - Giờ mong vào số phận chứ tỉ lệ sống sót của cháu ít lắm - tôi xin bác sĩ mà, cứu con gái tôi với - Tôi thấy tội cho cháu quá, vì dễ thương như thế, nhưng sao ra nông nỗi này - Có thể đây là một giấc ngủ dài Chúng tôi khựng lại vì những lời nói của bác sĩ với mẹ nhỏ ! - CON ƠI ! - mẹ nó la lên thất thanh rồi té xuống Có lẽ bà không chịu được cú sock lớn này. Tôi mong ông trời sẽ thương lấy nó, tôi hok muốn nó bị sao ! Đến ngày hôm nay đã là ngày thứ 3 rồi, nó đã hôn mê 3 ngày rồi, chưa tĩnh, tôi cứ sợ nó sẽ ngủ luôn. Ở trường nhiều người đến thăm nó, trong đó có thầy cô, ai cũng lo lắng cho nó, vì hầu như ở trường hok hề biết bệnh của nó. Chợt nhận ra có nhiều người quý mến nó, nhiều người lo lắng cho nó đến vây, tôi thấy tội nhất là cô Mười dạy anh văn và thầy Hiền dạy vật lý của nó. Tôi nghe được một cuộc nói chuyện giữa họ với bs : - Nó ở trường là một đứa tuy rất im nhưng học giỏi, tham gia đầy đủ các phong trào, nó sống khép kín, nếu như nó có chuyện gì tội nó lắm - nó có chuyện gì thì ai đi thi môn Anh cho tôi? - Cả môn lý của tôi nữa - 2 thầy cô yên tâm, chúng tôi hok dám hứa nhưng chúng tôi sẽ hết lòng. Hôm nay đã qua ngày thứ 4, hầu như ở trường bây giờ đều nói về con nhóc HQ hết. Đám chúng tôi hok còn vui vẻ nữa, nhất là tôi và thằng Tin, Tuấn, nếu hok vì 3 chúng tôi nó đã không bị sao rồi : - Tao nhớ khuôn mặt lạnh lùng của chị tao - còn tao nhớ nụ cười hiếm hoi của nó - tao lại nhớ ánh mắt của nó - Tao nhớ hết - tôi bất chợt hét lên Con Thảo chỉ biết ngồi đó khóc. Nhưng nó mà biết chúng tôi như thế này nó sẽ không yên tâm đâu. Thằng Tuấn vội kêu lên : - Hôm nay ngày bao nhiêu??? - 7/12 - trời ơi ! tội nó qua - mà sao? - 9/12 SN nó - THẬT HẢ? - Cả đám thốt lên trong kinh ngạc - Chị tao hok sao mà, chị tao sẽ hok sao - thằng V.A nói rồi sụt sùi Lúc này không khí lại càng ảm đạm hơn, bây giờ kể cả thằng con trai thì cũng phải khóc thôi ! Tôi tự trách mình làm hại đến con nhóc đó.....Bọn chó Hồng Bàng ! Tôi thề phải trả thù cho nó. Rồi tất cả chúng tôi đi học : - Bọn bạn của D kìa - mấy bạn ơi, D tỉnh chưa? - nó mà bị sao thì uổng lắm - BIẾN VÀ CÂM - thằng Tuấn hét lên Cả đám cũng mặt nặng mày nhẹ đi vào trường. Rồi thời gian nó cũng đã trôi, hôm nay là 9/12, đúng vào chủ nhật. Chúng tôi mong rằng sẽ có phép màu với nó.....Cả bọn chúng tôi lên bệnh viện sớm ! Cả đám chúng tôi ngồi đó, mẹ nó cũng ngồi đó mắt đỏ hoe, người đàn ông kia luôn túc trực bên cạnh họ. Còn riêng V.A thì mặt buồn khỏi nói. Lặng tanh ! Buồn quá, hôm nay là SN nó. Mấy đứa, đứa nào cũng cầm quà lên. Bọn nó cố cười : - D ơi ! tĩnh dậy đi, bọn tao làm bánh ga tô socola cho mày nè, món mày thích lắm nè - Con gấu này dễ thương giống mày đó, màu mày thích nè D, màu trắng nè D ơi - D àh, tao phải tốn tiền lắm, tao phải dành dụm tiền ăn sáng để mua cho mày đôi giày này. Đẹp lắm đó - Hoa lưu ly nè, hoa mày thích nhất đó, cả đám bọn tao tự làm đó, D ơi tỉnh dậy đi D ơi . - Sao mày kì vậy hả D, tĩnh dậy đi D - D ơi dậy đi - huhu, đừng có làm sao nha D Cả đám đứa nào cũng cố gắng giữ vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt rồi đứa nào cũng quay về trạng thái buồn như ban đầu mà thôi ! và đã 11h, chúng tôi phải về. Con nhóc HQ vẫn chưa tĩnh nữa. Vừa ra khỏi cổng tự nhiên con Thảo ngồi bệt xuống : - Con D nó chỉ ngủ thôi mà, sao nó không tĩnh ? tại sao vậy ? - nó vừa nói và lại hỏi tr"c mặt chúng tôi một cách bất thần - Nó sẽ tĩnh mà, mày đừng nói lung tung - thằng Tuấn nói với giọng buồn - Tao hok biết đâu, tao phải ở cạnh nó đến khi nó tĩnh - Như thế thì cả đám chúng ta ở lại,gọi điện về cho ba mẹ, còn hok thì thôi. Vì nó tất cả - thằng Bon lên tiếng - duyệt luôn ! vào lại - thằng Rin chạy vào trước Nói rồi cả đám chúng tôi vào lại. Người đàn ông ấy lại nói với chúng tôi : - Các cháu coi bé Na giùm chú một xíu nhé, chú đưa cô đi ăn, 2 ngày nay cô bơ phờ rồi . - Dạ, chú với cô cứ đi đi, bọn cháu ở lại đây được rồi - không ! em phải ở lại với bé, em hok đi đâu hết - Bà nói với giọng uể oải - Thôi ! cô đi đi, nó tĩnh dậy mà biết cô như vậy thì nó buồn lắm đó . - Mẹ đi mua quà cho chị nữa chứ, chị tĩnh hok có quà thì chị trách mẹ đó - thằng V.A nói với theo - vậy cô đi nha các cháu - bà nói rồi đi - V.A đi ăn luôn con - người đàn ông ấy lại lên tiếng..
- Con muốn ở lại với chị và bạn bè, 2 người đi ăn đi, con đói thì con tự đi ăn Cả đám ở lại, đứa nào cũng hướng về con nhóc đó hết! Thằng Zin tự đi mua bánh mì cho cả bọn chúng tôi ăn. Đã 2h chiều, nó vẫn chưa tĩnh. Chúng tôi ai cũng lo lắng hết, ai cũng lo sợ hết! Phải làm sao đây??? tôi buộc miệng nói với bọn nó: - Sao nó cứ im lìm thế kia, nhớ nó quá - Mày tưởng có mình mày àh? - Đáng lẽ hôm nay phải là ngày vui của nó chứ đâu phải là ngày buồn như thế này đâu Chúng tôi đang nói bỗng nhiên có một giọng nói quen thuộc xen vào với vẻ yếu ớt: - Hôm nay là ngày gì mà buồn chứ? Con nhóc đó, chính con nhóc đó! Phải nó rồi! Tôi vẫn ngồi bất thần, hok tin vào mắt mình là nó mở mắt và nói. Cả bọn nó chạy lại ôm nó hò reo. Vừa lúc đó mẹ nó cũng vừa về: - Nó bị sao? sao mà các cháu bu lại vậy? - Bà hoảng hốt - Con có bị sao đâu? - nó nói - Con tĩnh rồi hả? con tĩnh rồi àh??? trời ơi, may quá, cảm ơn ông trời - mẹ nó nói trong sự xúc động cực mạnh - Cháu đở chưa? cháu tỉnh là vui rồi, quà SN của cháu nè - Người đàn ông đó nói - Cháu đở rồi ạh, ủa mà sao lại là quà SN cháu? - Nhỏ nói với giọng ngây ngô - Chị đã hôn mê 5 ngày rồi đó, ai cũng lo lắng hết đó - thằng V.A xen vào - 5 NGÀY - Nhỏ ngạc nhiên - mày làm hại cả đám tốn nước mắt nè - đúng đó, bắt đền đi, haha - Nhóc lạnh lùng muôn năm, haha Ai cũng vui mừng vì nó đã tĩnh dậy! Mọi người cứ tưỡng như hok có tia hy vọng nào nhưng ông trời, vận may đã mĩm cười với nó.Lòng tôi lúc này phải tả như thế nào nhỉ? phải nói như thế nào nhỉ? vui quá rồi, tôi chỉ biết đứng nhìn nhỏ mà cười thôi! Không còn lo lắng nữa, hôm nay có lẽ phải vui xả láng: - Thế có định bắt đền bọn này hok? phải làm một bữa SN hoành tráng đó nha - Mẹ làm thủ tục xuất viện cho con, con phải làm SN - Nhưng có sao hok con?? con mới tĩnh - Ngày vui của chị mà mẹ - Đúng đó cô, ngày vui của nó mà - Có phải hôm bữa cô nhận cháu làm con rể mà, mẹ vợ nghe đi mà - thằng Tuấn chạy lại tí tỡn - Thôi được rồi, có chuyện gì thì phải gọi điện về đấy nhé - Hura, mẹ muôn năm Mọi người cười ran, niềm vui trọn vẹn lắm mà, con nhóc HQ đó cười nhiều, cười vui, tôi cũng vui lây. Bác sĩ lúc đó vào nói: - Nãy giờ tôi nghe hết rồi, mọi người phải làm cho con bé cười nhiều vào nhé - bọn cháu biết mà - Quà SN của cháu nè bé gái - Bác cũng có cho cháu nữa hả? - Nó càng ngạc nhiên - Tất nhiên, bệnh nhân đặc biệt mà, ít ai bị phù não mà sống sót cả, cháu may mắn lắm đấy - Bác cười nhân hậu - mày sướng nhất D nhé - con Thảo chen vào với đôi mắt sưng vù - Nhưng nhân đây tôi cũng phải nói với Gia đình là có một biểu hiện của căn bệnh khác xuất hiện, chúng tôi đang xem xét, bây giờ xuất viện mà chuẩn bị cho buổi SN nhé - Bác ấy nói tiếp - BỆNH NỮA SAO? - Ai cũng há hốc mồm - Kệ đi, tao phải xuất viện, gạt chuyện buồn qua một bên vì hôm nay là ngày vui của tao mà, kệ tất cả - con nhóc lên tiếng - Con mẹ cừ lắm - Tuy bà hok giấu nỗi sự lo lắng khi nghe bác sĩ nói nhưng bà vẫn cố gắng cười. Tôi lại thấy sợ, có thể bệnh này nguy hiễm, tôi mong rằng hok sao. Bây giờ đã 4h chiều, đứa nào về nhà đứa nấy, tôi cũng phải về nhà để tắm rửa thay đồ. 6h phải có mặt ở nhà con nhóc HQ đó rồi, nó vẫn thế, ngủ lâu vậy rồi mà vẫn hok thay đỗi. Nó vẫn lạnh lùng với tôi, tại sao nó cứ như thế với tôi mãi, chẳng lẽ nó hok biết nó làm tôi buồn lắm hay sao? chờ đợi từng ngày, từng giờ, từng phút, lo lắng cho nó như vậy mà nó hok biết hay sao?....Thôi thì tôi cứ chờ đợi vậy bởi vì như entry of blog của con nhóc đó ghi là: Yêu một người là chấp nhận bước đi khi người ấy không cần mình nữa.... Yêu một người là chấp nhận buông tay người ấy ra khi người ấy muốn nắm chặt lấy một bàn tay khác.... Yêu một người là chấp nhận lừa dối người ấy rằng Tình yêu của mình đã chấm dứt để cho người ấy không phải bận tâm suy nghĩ.... Và yêu một người là chấp nhận thay thế những giọt nước mắt bằng tất cả nụ cười của mình cho dù con tim mình có đau đến bao nhiêu.... Tình yêu.....đến rồi đi...nhanh như một cơn gió.... Vậy mà vẫn đủ để lại trong trái tim con người ta một nỗi đau vô bờ.... Về phía con nhóc ấy thì..... Tôi không nghĩ tôi đã ngủ lâu như thế, đầu mình tôi ê ẩm, như không muốn lê chân, tôi còn nhớ như in ngày hôm đó, nếu ngày đó thằng Tin và đặc biệt là Trường mà bị sao thì tôi biết làm gì đây? sao tôi sống thiếu người tôi thương được, tôi muốn giữ khoảng cách, tôi phải lạnh lùng với Trường, bởi lẽ 1 điều.....Tôi phải nhận ra rõ ràng, T có phải là cái bóng của Đỏ hay hok? Lòng tôi đã thực sự quên Đỏ hay chưa? Bỗng có 1 tn mới: " sn em roi, anh nghe noi hom bua bon HB khien em trong thuong dung k? nghe em tinh roi anh mung qua, anh k dam vao tham em vi k muon nghe tin xau ve em, xl em gai anh nhieu nhe, anh se xu dep bon HB , sn vui ve em nhe, anh dang di sg, ve anh se den qua cho em sau" Anh Hùng, người anh kết nghĩa của tôi trong nh

.


Top update NEW
cick để đọc nhìu truyện sex hơn xxx DƯỚI MỘT MÁI TRƯỜNG xxx {views}
♦ post 3415 ngày trước
ω 15:22:17 / 2015-01-10
click để xem nhiều truyện Sưu Tầm Chuyện ‘ông lão ăn mày và đại gia Rolls Royce’ xôn xao mạng {views}
♦ post 3459 ngày trước
ω 14:20:56 / 2014-11-27
cick để đọc nhìu truyện sex hơn osin _ tuyệt phẩm tình yêu 18 {views}
♦ post 3613 ngày trước
ω 01:30:46 / 2014-06-25
cick để đọc nhìu truyện sex hơn CHỒNG CHỊ, BỒ EM {views}
♦ post 3647 ngày trước
ω 16:32:33 / 2014-05-22
1234...340341342»

Bạn xem chưa?̣

» Tiểu Thuyết - Tình Yêu Thì Ra Ấm Áp Như Vậy
[ 3857 ngày trước - Xem: ]
» Tiểu Thuyết Hay - Vì Sao Đông Ấm Full Chap
[ 3857 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Truyện Tình Yêu Học Trò Full Chap
[ 3857 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Tiểu Thuyết - Tình yêu Cappuccino Full
[ 3867 ngày trước - Xem: ]
» Truyện Teen - Đại Tỷ Đi Học Full Chap
[ 3867 ngày trước - Xem: ]
1234...181920»
Bạn yêu thíck
Thế giới truyện :
Thư Tình | Teen Story | Góc trái tim | Tiểu Thuyết | Truyện Ma | Truyện Ngắn facebook | Sưu Tầm, me ola Truyện luôn luôn cập nhật 24/24

tìm thêm phim ,Truyện , ảnh trong wap:


..
Load pages: sec.